Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2011

 


 

..Không có anh lấy ai đưa em đi học về
Lấy ai viết thư cho em mang vào lớp học
Ai lau mắt cho em ngồi khóc
Ai đưa em đi chơi trong chiều mưa
Những lúc em cười trong đêm khuya
Lấy ai nhìn những đường răng em trắng
Đôi mắt sáng là hành tinh lóng lánh
Lúc sương mù ai thở để sương tan
Ai cầm tay cho đỏ má hồng em
Ai thở nhẹ cho mây vào trong tóc...
Không có anh nhỡ ngày mai em chết
Thượng Đế hỏi anh sao tóc em buồn
Sao tay gầy, sao đôi mắt héo hon
Anh sẽ phải cúi đầu đi về địa ngục...

(¯`v´¯)
`*.¸.*´
¸.•´¸.•*¨) ¸.•*¨)
(¸.•´ (¸.•´ .•´ ¸¸.•¨¯`•.

.•:%´¨`*:•.•:'*.¨%:•.
*•-:::Vẩn còn đây:::-•*
*•-:::Trongtim Anh:::-•*
*•::::-Mải khắc ghi:::-•*
*•-::Bóng hình Em:*
*•-:::::::TN::::::-•*
*•-::::PVT:::-•*
*•-::::::-•*
*•-::-•*
*•-•*

Đời thường đã lắm muộn phiền, thế mà người ta lại thêm một thế giới ảo ...có phải rồi nỗi phiền nhân đôi ? Anh không biết ....chỉ biết với thế giới ảo này ta có thể viết, có thể nói lên cái điều mà trong đời thật ta chẳng thể ... 
Đời thường cũng có những yêu thương, hờn giận, mong chờ ...nhung nhớ ....Thế giới ảo ..cũng không khác cho lắm ...nhưng đời thường người ta có thể tìm đến với nhau ...., còn thế giới ảo thì sao ....ừ như là ảo ảnh ...những ước mơ, những mong mỏi chỉ có thể hiện thành con chữ ...con chữ tung bay, con chữ biến hình, con chữ nhảy múa .....và rồi con chữ tan vào thế giới vô hình, một thế giới không thật ... 
Thế mà có những lúc anh cũng nhớ diết da, khao khát một điều không thật từ nơi ảo ảnh ....!
Ừ, người ta viết thư tình cho người yêu ....anh viết thư tình cho thế giới ảo ....bởi vì ....người ta mong mỏi đã tan vào khung trời ảo ảnh ....ta chẳng biết người đã về đâu và đang ở tận chốn nào nữa ....

Thư viết ở đây, có lẽ cho chính mình, có lẽ cho khung trời ảo ảnh .....và nếu có linh hồn, chắc gió mây sẽ hiểu được lòng ta ...
Người ta thường bảo thế giới ảo cũng chỉ là thế giới ảo...nhưng anh vẫn tin, vẫn nhớ, và vẫn mong chờ... nhưng dù sao trên thế giới ảo anh vẩn có thể tìm một sự bình yên, không tranh đua, không phức tạp như đời thật. anh có thể nói tất cả những gì cất giữ trong lòng, trong thế giới ảo ta sống theo cách của ta, không sợ người ta nói,...nhưng sự ân cần của tình bạn khi ta gặp khó khăn thì những người bạn ảo cũng phải bó bột...
có người hổi anh "bạn có tin vao thế giới ảo không"?
Ừ, tin chứ, a tin vì anh đến với thế giới ảo bằng cảm xúc thật từ đáy lòng mình ,để rồi anh yêu em. Và anh cũng tin Người

Với đời thật thì anh có thể so đo hoặc tìm hiểu đâu là thật đâu là giả để cuối cùng đi đến quyết định là nên tin hay không nên tin....Nhưng thế giới ảo....thì không thể.....
Nên em bảo yêu thì anh tin là em đang yêu...Rồi em bảo không muốn yêu nữa, thì anh cũng tin là thế.... em trốn chạy, anh chỉ biết ngẩn ngơ ngồi đó thở dài...Bởi vì anh còn biết tìm em ở đâu chứ....Mặc dù có thể biết em đang quẩn quanh đâuCuộc sống đời thường vẫn tiếp diễn, song song theo đó, thế giới ảo của ta cũng từng trang tiếp nối....  đó, nhưng cánh cửa tình thân em đã khép lại....anh gõ được hay sao? 
anh viết nỗi lòng mình, anh nói lên niềm khao khát...mặc dù anh biết....tất cả chỉ là những con chữ.... 
Thế giới ảo của anh dẫu không là tuyệt vời hạnh phúc, nhưng ít ra nó cho anh một cảm giác sống thật với niềm ao ước của mình....! 
Và ít ra , dấu yêu cũng cho ta một niềm xúc cảm.....dễ thương.
Có những giây phút nào đó....tự dưng lòng....vui vui lạ...nhìn mây, ngắm người...anh thèm quá một ước mơ....! Đôi mắt ấy vẫn bình yên chứ hở...hay.....lòng người đang khao khát....mong chờ....! Anh cười nói...như là con trẻ...để giấu mình trong thế giới hồn nhiên...nhưng anh biết....cuộc đời dâu bể....có lắm điều......ta chẳng thể...
Có những lúc anh thở dài.....lặng lẽ...người và người...có khác lắm không? Sao mơ ước tầm tay xa quá....đường đi về....anh cứ sợ...viễn vong....! 
Nếu có một ngày...mọi điều mong thành sự thật...ta vui không...? Hay vẫn khao khát ở lòng....? Niềm mơ ước có phải là những vì sao không tên tuổi....nên người đời cứ tìm mãi....đúng không em?
Có những điều trong đời bình dị...rất nhỏ nhoi...nhưng đủ khiến...lòng vui...! Bình thường quá tâm hồn ta....khờ khạo....! Mơ ước hoài những cái bình dị... mắt kính dấu yêu ơi...!
Cuộc sống bận rộn quá phải không? anh đôi lúc thèm tìm về quá khứ, thèm mơ lại chuyện ngày qua....Nhưng dòng đời cứ trôi, trôi mãi...và dấu yêu rồi sẻ rất xa ! 
Dấu yêu có biết không, những lúc sau giờ làm ,giờ học mệt mỏi, a mở màng ảnh lên, định tìm một cái gì đó đọc, viết cho khuây khoả..., nhưng lục tìm mãi trong trí...vẫn không có cái cớ gì để viết....Nhưng hôm nay anh tự nhủ lòng ta phải viết..dù anh buồn..! 
Anh trở lại những đường link ,nhưng trang web ngày xưa để tìm, hy vọng đâu đó sẽ thấy người, sẽ đọc được đôi lời của dấu yêu ..., nhưng vô vọng ...có chăng thì củng chỉ la nhưng câu đại loại như "cầu mong anh được hạnh phúc" .Tại sao... ? Tại sao..?..hạnh phúc đókhông phải là do Dấu yêu mang tới! Dấu yêu có biết "hạnh phúc đó của anh chỉ có thể có ở dấu yêu ma thôi ...!Nhưng tại sao dấu yêu không hiểu. Hay dấu yêu đã không còn quanh quẩn đâu đó bên trang web như ngày xưa nữa ...Mà không!, dấu yêu vẩn còn đó .., nhưng cái đồng cảm mà dáu yêu dành riêng cho anh đã phai dần ...! Phải vậy không dấu yêu?!!
Tình yêu đôi khi nó đến một cách nhẹ nhàng êm ái ...! Tình yêu trong tâm hồn không cần thiết phải có những cái đổi trao mà đời thật người ta thường bảo ....như anh yêu người, yêu bằng con chữ,tin nhắn nhưng nhớ bằng cả con tim ....! Để mãi mãi những ngày dài trôi qua, anh lại nghe lòng mình ấm ...ấm khi nhớ đến có một mùa hè .....anh đã yêu ..! 
Sáng nay, nhìn ra khung cửa sổ, cái khí lạnh bên ngoài do cơn bảo vừa qua và hơi ấm từ trong nhà chạm nhau tạo thành một lớp mờ trên khung cửa sổ ...Anh nhìn, anh ngắm ..., và anh ...chợt nhớ về dấu yêu !
Chợt anh tự hỏi ...:
Giá như ngày ấy mình yêu thật ởđời thường  thì sao hở dấu yêu ?
Tình của mình cũng sẽ tan vỡ như bao cuộc tình khác .., và cái nhớ về dấu yêu trong ta ở mỗi ngày qua sẽ hoá thành những nỗi đau mất mát ...có phải không dấu yêu?
Ừ, sáng nay,anh nhớ dấu yêu quá ...! Ở đâu đó dấu yêu đã thức dậy chưa ? Hay Vẫn còn ôm chiếc gối và sây ,nếu là vậy dấu yêu có tìm về hình bóng ta xưa trong giấc êm đềm ?
Chúc dấu yêu một buổi sáng bình yên ... An lành! 

Có lẽ, có người sẽ nói: “Tình yêu online làm sao thú vị bằng tình yêu ngoài cuộc sống được, sẽ chẳng lãng mạn chút nào khi chỉ ngồi trên bàn phím gõ lách cách…” . Nhưng không hẳn là vậy đâu! Đã là tình yêu thì không thể thiếu đi món gia vị “lãng mạn” . Bạn đừng nghĩ vì xuất phát từ cái CPU được lập tình sẵn mà “net love” mất đi sự lãng mạn , nó cũng có những sự lãng mạn đặc trưng. Hãy thử nghĩ xem nếu mỗi ngày online, người ấy gửi cho bạn một ca khúc hay kèm một tấm ảnh ngộ nghĩnh với một lời chúc đáng yêu. Hoặc mỗi ngày người ấy gửi cho bạn những biểu tượng có nụ hôn nồng nàn, vòng tay ôm siết chặt và ấm áp? Vậy, theo bạn như thế đã đủ lãng mạn chưa
Chỉ số lãng mạn, sẽ hoàn toàn bằng không, nếu bạn là một người khô như ngói, chẳng bao giờ thèm để tâm đến cảm xúc của người khác. Nói như thế, để thấy rằng con người lúc nào cũng có thể lãng mạn được. Và đã gọi là tình yêu, thì dù có online hay offline, lúc nào cũng cần được nêm gia vị “lãng mạn”. Chỉ có điều, tình yêu offline có lợi thế hơn, khi cả hai nhân vật chính có thể gặp nhau hàng ngày, nắm tay nhau thật chặt và có những cái hôn ngọt ngào. Tuy nhiên, những ai nào đang ấp ủ cho mình một tình yêu online thì đừng vội tủi thân. Chỉ cần một dòng mail buổi sáng, với những tấm e-card, bài hát, hình ảnh lãng mạn, cùng chơi game online… là đủ để ai đó của bạn tủm tỉm suốt ngày rồi đấy.
Chuyên mục Quà tặng cuộc sống ngày hôm nay, xin gửi đến các bạn câu chuyện: Entry cho tình yêu online. Câu chuyện chưa có kết thúc. Mong rằng, nhân vật trong câu chuyện sẽ tìm được cho mình một tình yêu mới hạnh phúc. 

“Anh có tin vào một tình yêu online ko?
Một biểu tượng mặt cười xuất hiện trên màn hình 
Đó là câu hỏi mà nó thường hay hỏi anh! Nhưng câu trả lời luôn là một nụ cười, một nụ cười mà nó luôn cảm thấy yên lòng và đầy hi vọng. Nó quen anh qua một lần tình cờ vào chatroom. Anh chưa bao giờ hỏi nó một câu hỏi nào cả. Anh luôn bên nó khi nó buồn. Mọi lúc mọi nơi anh luôn online chat với nó. Anh làm nó cảm thấy an toàn và ấm áp đến lạ kỳ. Nick chat của anh hoàn toàn đơn giản. Avatar cũng vậy không có gì đặc biệt. Nó đơn giản chỉ biết anh là một người đứng tuổi đứng đắn và….hi vọng một tương lai tốt đẹp đối với anh! Nó một cô bé mới lớn luôn sống trong sự chạy trốn và cô đơn. Một ngày đối với nó đơn giản chỉ là đến trường rồi về nhà. Những mất mát về tình cảm gia đình đã đẩy nó vào những cuộc chơi vô bổ những tiết trống trên lớp và cả những ngày ngồi cày game trên mạng nữa… Nó dường như đã để mất chính mình. Nó không còn là nó một thời vô ưu vô lo, từng một thời nhất nhì lớp trong học hành…Nó vấp nhã vấp ngã thật rồi….

Nhưng từ khi nó gặp anh nói chuyện với anh cuộc đời nó dường như được bước sang trang mới…Không còn những ngày tháng cô đơn mình nó…Không còn những giọt nước mắt trong đêm…Không còn những bức xúc không biết chia sẻ cùng ai…Không còn một tương lai tăm tối….Không còn những sai lầm, những lần lỡ bước…Và quan trọng hơn nó không còn là nó, một thời đã để mất mình nữa… Nó chăm chỉ online để chat với anh. Mỗi lần chat với anh đơn giản chỉ là những tâm sự bức xúc của nó trong cuộc sống…và anh luôn lắng nghe. Cách anh chat cũng vậy đơn giản luôn là 1 câu nói cũng với 1 nụ cười. Trong tâm trí của nó luôn đậm sâu hình ảnh những nụ cười của anh. Anh gọi nó là “cô bé” một cách gọi nhẹ nhàng nhưng đầy thương yêu.
“Anh có người yêu chưa?
Cô bé vẫn còn nhỏ biết chuyện đó làm gì 
“Anh tin rằng trên đời này có một tình yêu online chứ?
Cô bé ngốc ạ 

Đơn giản chỉ vài câu nói vu vơ của anh mà nó thay đổi. Nó thay đổi thực sự. Anh nói “Khi nào cô bé buồn hãy nghe nhạc trữ tình đó. Nhạc Trịnh cũng được”. Nó dần cảm nhận được sự sâu lắng và ý nghĩa của bản nhạc Trịnh. Nó biết “sống trên đời cần có một tấm long”, cái mà nó đã được học từ anh! Khi nó chat muộn anh nói “cô bé đừng quên nhiệm vụ của mình đó nhé!”. Đúng nhiệm vụ của nó là học cho tốt. Lúc đầu những kiến thức cơ bản không còn nó nản, nó vất đi quyển sách. Nhưng khi nó nghĩ đến anh đến những nụ cười của anh những câu nói của anh nó lại tìm lên làm. Dần dần nó có sự đam mê. Nó cảm thấy những bài đó đối với nó không có gì khó. Nó muốn thật chăm học để mỗi lần online câu nói đầu tiên sẽ là “Cô bé hôm qua học mệt thì nghỉ đi đừng online suốt ngày chứ! ”. Nó muốn nói với anh là nó lên mạng vì anh đó. Nó muốn được nói chuyện với anh. Một ngày không được chat với anh nó cảm thấy buồn và thiếu vắng đi một điều gì đó rất quan trọng trong cuộc đời nó…là anh! Nó luôn nghĩ về anh nghĩ rất nhiều. Mọi việc làm của nó đều hướng về anh. Nó đã tin rằng tình cảm này thật đặc biệt. Hình như…hình như…nó…nó…yêu… yêu… anh rồi! đúng thế không nhỉ, Nó nhớ anh nhiều lắm. Nó nghĩ về anh rất nhiều…Chưa bao giờ nó cảm nhận đựơc cuộc sống nó sẽ như thế nào nếu không có anh! Nhiều lúc nó tự hỏi đây thực sự có phải là một tình yêu không? Nó đã yêu anh hay sao? Anh có yêu nó không? Nó bối rối, khó xử…cảm giác ấy lạ lắm. Nó không biết nữa…Nó chỉ biết được rằng anh luôn là một nơi an toàn và êm dịu nhất…Nó cũng biết được anh luôn là người trong giấc mơ của nó…một ngày được nắm tay anh ôm chặt anh. Mỗi buổi tối trước khi đi ngủ nó đều viết cho anh mảnh giấy nhắn gửi cùng một lời chúc ngủ ngon…tình yêu của em!Nó lớn lên bằng niềm hi vọng vào 1 tình yêu online. Nó luôn mong ước được nhìn thấy khuôn mặt ấy, được nghe giọng nói ấy…nhưng tất cả đều là hi vọng!
 Bao giờ em có thể gặp anh?
- Khi nào cô bé thực sự trưởng thành !
- Thế khi nào em trưởng thành?
- Rồi thời gian sẽ làm cô bé trưởng thành mà thôi !

Anh luôn là người giải đáp mọi câu hỏi của nó. Từng câu trả lời của anh giúp nó có thêm niềm tin để bước tiếp để một lần nuôi hi vọng anh sẽ yêu nó! Đã có lần nó kể cho anh nghe tình yêu online của đứa bạn. hai người họ ở rất xa nhau nhưng họ vẫn yêu nhau…Đơn giản anh chỉ cười. Chưa bao giờ trong cuộc đời nó lại có cảm giác lạ đến thế. Nó vui và ấm áp đến kỳ lạ! Sao thế nhỉ? Chính nó nó cũng không biết nữa. Nó cười cười thật nhiều. Nó thấy sao cuộc đời này đẹp thế…đẹp đến mức nó chỉ muốn ôm thật chặt lấy tất cả và hét to: Chính nó nó là người hạnh phúc nhất. Anh cười tức là nó có hi vọng có hi vọng rằng trái tim của anh sẽ cùng nhịp đập với trái tim của nó và quan trọng hơn anh là của nó! Nó yêu anh! Yêu anh rồi! Nó tin anh cũng yêu nó…Nó tin điều đó. Tin vào lý trí của mình. Cho dù anh có ở nơi nào trên trái đất này nó cũng sẽ yêu anh, yêu thật long…Hạnh phúc ấy cứ theo nó nuôi nó lớn khôn. Giờ đây cuộc sống của nó đã thay đổi nhiều. Sống có ích hơn. Nó yêu thương cuộc sống. Nó vượt qua mọi chông gai thử thách…Nhưng có một điều không thể thay đổi được đó chính là những lần online chat với anh! Nó hi vọng hồi hộp khi Sign In…nó sung sướng khi thấy nick anh sáng…và hạnh phúc “buzz” vào nick anh! Mỗi lần nói chuyện với anh nó luôn luôn thận trọng và im lặng chờ đợi anh trả lời nó. Chỉ cần mỗi lần anh trả lời nó cũng đủ để tim nó đập thật mạnh. Rồi nó lại tiếp tục hi vọng…chờ đợi…
“- Bây giờ anh có thể trả lời em rồi chứ? Anh tin vào tình yêu online chứ?
- Cô bé ngốc à anh chưa và sẽ không bao giờ tin vào tình yêu online cả. Đó chỉ là một thứ tình cảm bèo bọt và phù du thôi 
Trái tim nó bị tổn thương ghê gớm. Thì ra từ trước tới giờ nó luôn là một cô bé ngốc nghếch. Chưa bao giờ nụ cười của anh làm nó đau như thế. Nó muốn gục ngã muốn oà khóc lên…Nó chán nản…Và điều duy nhất nó có thể làm được chính là lau khô những giọt nước mắt đã từ bao giờ lăn trên má nó. Nó không trả lời anh. Nó nhìn lại dòng chữ đó lần nữa và Sign Out!Chắc sẽ chẳng bao giờ nó quay trở lại với tiệm net đó. Sẽ chẳng bao giờ online nữa…Nó bước đi…đi về phía xa con đường ấy…đi đi mãi…..

Tình yêu online cũng giống như tình yêu ngoài cuộc sống đời thực: có đau khổ, có hạnh phúc, có nước mắt và cũng tràn ngập tiếng cười. Đã có không ít người đặt vào đấy những tâm tình rất thật nhưng rốt cuộc tình yêu vẫn vỡ tan rồi đau khổ. Bên cạnh đó, cũng không thiếu những người viết được cho mình những chuyện tình lãng mạn, những kỷ niệm khó phai.

Mỗi mối tình trên mạng cũng như mối tình ngoài đời thực đều rất khác nhau. Tốt hay xấu lúc này tùy thuộc vào quan điểm của mỗi người và từng mối tình riêng.
Mạng là ảo, tình cảm là thật. Nước mắt, sức khỏe và những vết thương lòng cũng là thật. Tình cảm xứng đáng được trân trọng. Tình yêu xứng đáng được nâng niu. Đừng để tự mình làm mình bị đau nhé bạn. Tình yêu luôn chờ đợi những người biết cố gắng và biết cách yêu thương, mà trước hết là phải biết yêu thương chính mình đấy. Hãy để cảm xúc thật từ thế giới ảo không còn là ảo nữa.

1:Dẫu em có nghi ngờ!
Ngôi sao là ánh lửa!
Mặt trời di chuyển chỗ!
Chân lý đó dối lừa!
Nhưng em chớ nghi ngờ!
Tình anh trao em nhé

3

Mặt hồ phẳng lặng tựa hồn tôi
Đến lúc em qua bỗng bồi hồi
Cơn gió trong em làm lay động
Từng cơn gợn sóng dậy lòng tôi

======

Câu thơ bóng gió ý trăng hoa
Thay mảnh tình tôi để gọi là
Bao nỗi niềm riêng tôi trút hết
Khi lời muốn nói, nói không ra

======

Làm thơ giải sầu càng sầu thêm
Nâng chén mua vui_càng thêm tủi
Đời hỏi vì ai_chẳng vì ai.

======

Trong bóng tối tôi ngồi trong bóng tối
Nhớ về ai tôi nhung nhớ t­ừng đêm
Sáng trên cao đâu phải ánh trăng vàng
Tôi chỉ thấy bóng hình em thấp thoáng.

======

Yêu em không quãng tháng năm
Xuân mong thu nhớ đông chờ hạ thương
Vì ngườI tôi mãi vấn vương
Vì ngườI tôi mãi tha phương một đờI

======

Tôi yêu em nhưng em hờ hững quá
Em có biết rằng em tàn nhẫn lắm thấy ko em
4:Nếu đời anh chỉ là một viên ngọc
Anh sẽ đập nó ra làm trăm mảnh
Xâu thành một chuỗi quàng vào cổ em
Nếu đời anh chỉ là một đoá hoa
Tròn trịa, dịu dàng và bé bỏng
Anh sẽ hái nó ra đặt lên mái tóc em
Nhưng em ơi đời anh lại là một trái tim
Nào ai biết chiều sâu và bến bờ của nó
Em là nữ hoàng của vương quốc đó
Ấy thế mà em có biết gì biên giới của nó đâu
5:
Thật là nhớ để rồi lại sẽ quên
Những kỷ niệm tưởng chừng như còn mãi
Xoay vần ta trí nhớ thêm mệt mỏi
Xói mòn cuộc đời, lão hoá những niềm vui

Ta nhớ em từng khoảng khắc xa xôi
Chiều hôm đó nắng ngập tràn nóc phố
Sáng bừng lên trong tim ta ngọn lửa
Cháy bồi hồi theo làn tóc ai bay

Ta nhớ em quá khứ của một ngày
Trời tối sầm đổ muôn ngàn giông bão
Mây giăng đầy trời tình người mờ ảo
Mưa đổ xuống rồi mắt cũng ướt đỏ hoe

Em ra đi để lại những trưa hè
Nắng rộn rã mà tiếng ve buồn bã
Trên cành cao nụ hoa vừa chớm nở
Đã vội úa tàn lả tả rụng đầy sân

Còn lại một mình sao lòng cứ phân vân
Những được mất của một thời xưa cũ
Thời gian trôi mà trái tim vẫn ngủ
Tỉnh dậy mơ màng ký ức nhớ và quên

Ta sẽ sống và tiếp tục bước lên
Cũng chẳng nhớ và chẳng quên gì cả.

6:

Chợt một ngày em bảo anh khô khan
Không nói nổi dù một lời của gió
Không dịu dàng và mượt mà như cỏ
Không êm đềm hay lơi lả như trăng

Anh nghe lòng nhói nỗi bâng khuâng
Em nói đúng , buồn thay em nói đúng
Gã đàn ông trong anh lại vụng
Nói lời trái tim mà lạc giữa ngôn từ

Nhưng lẽ nào em chẳng nhận ra ư?
Anh không nói vậy mà anh đã nói
Bằng nỗi khát khao tưởng chừng không có tuổi
Bằng niềm đam mê còn trẻ mãi không già

Và lẽ nào em lại chẳng nhận ra
Giữa cái khô khan có chút gì bối rối
Giữa cuộc sống đang trôi đi rất vội
Anh đờ đẫn cuốn theo những lo lắng rất đời

Hãy gọi cho anh khi đêm đã khuya rồi
Khi anh đã về với mình rất thật
Khi anh thấy tận trong anh sâu nhất
Ánh mắt em nhìn trách móc suy tư

Em vẫn còn thao thức đấy ư?
Vằng vặc thế mà trăng vẫn khuyết
Anh sẽ nói và mong em sẽ biết
Có những lời gửi đến chỉ mình em.
VALENTINE’S DAY
*Chiều chiều nhặt lá phượng rơi

Kết thành bốn chữ "anh yêu em rồi"

*Mỗi thế giới có một điều bí ẩn

Mỗi con người có một ẩn khúc riêng

Đừng tò mò vì nó rất thiêng liêng

Đừng lật sổ khi chủ nhân chưa cho phép

*Tôi với anh như một đẳng thức

Đứng bên nhau như 1 bình phương

Tạm chia tay khi bình phương chuyển vế

Gặp lại nhau khi đã chứng minh xong

*Rừng vào thu rừng nhiều lá đổ

Tôi vào đời đã khổ vì yêu

*Tôi ghét nhất thứ tình vội vã

Mới gặp nhau mà đã nói là yêu

Tình vội vã là thứ tình giả dối

Là thứ tình chót lưỡi đầu môi

*Trong lớp bạn ai là người giỏi tóan

Giải dùm tôi bài tóan tình yêu

Giả sử rằng tôi yêu người ấy

Chứng minh rằng người ấy yêu tô


Nên mình k0 dê nửa